Thời tiết đúng là quá độc ác đối với Diệp Noãn, tối đó cô trở bệnh. Đến sáng ra Diệp Sở An vào phòng để gọi mẹ dậy đi làm mới phát hiện ra cô đã sốt cao.
Cậu bé lay người Diệp Noãn, gọi cô không ngừng để cô không chìm vào hôn mê. Xem ra tình hình hôm nay cậu phải nghỉ học ở nhà chăm mẹ rồi.
Diệp Noãn mơ màng mở mắt, cảm thấy đầu óc nặng trĩu, cả người nóng bừng bừng như có lửa thiêu cháy. Cảm giác này làm cho cô hiểu mình đã bị bệnh.
Diệp Noãn ghét nhất là bản thân lâm vào tình cảnh bệnh hoạn thế này. Không những bản thân cảm thấy khó chịu mà công việc sinh hoạt hàng ngày của cô đều bị ảnh hưởng. Thường vào mùa lạnh, nếu cô không cẩn thận giữ ấm cơ thể thì sẽ bị sốt thế này.
Diệp Sở An sau khi gọi Mạnh Nhu, nhờ cô ấy tìm một vị bác sĩ quen biết đến khám bệnh cho Diệp Noãn. Sau khi cúp mấy, cậu bận rộn chuẩn bị những thứ cần thiết để hạ sốt cho mẹ.
Cậu bé vừa vắt một cái khăn bằng nước ấm đắp lên trán cô, vừa lên giọng trách khứ:
"Đến bản thân mẹ còn chẳng biết lo cho tốt thì lo cho con cái nỗi gì? Sáng hôm qua con đã soạn sẵn cho mẹ một cái áo khoác lông, thế mà mẹ cũng không mặt vào mà vớ một cái áo khoác mỏng rồi đi mất. Bây giờ xem đi, mẹ trở thành một con ma bệnh nằm một đống ở đây phiền con chăm đây này. Haizz, việc gì cũng đến tay con, chẳng biết con là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/364564/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.