Diệp Noãn áp lực đặt tách cà phê xuống bàn trước ánh mắt khó chịu của Tư Ngụy Minh đang lườm con trai mình, ông lên giọng nghiêm khắc:
"Trong phòng làm việc còn có thể ôm ấp phụ nữ, đúng là không có phép tắt. Anh có tin tôi lập tức cắt chức Tổng giám đốc của anh không?"
Giọng nói ông ấy không giận mà uy. Diệp Noãn lạnh sống lưng, không dám đưa mắt nhìn Tư Ngụy Minh lấy một lần nào. Sau khi đặt tách cà phê xuống bàn liền quay người đến bàn làm việc vờ như chẳng có gì, nhưng chưa được hai bước đã bị gọi lại.
"Đứng đó!"
Tư Ngụy Minh liếc theo bóng lưng Diệp Noãn, nghiêm giọng:
"Tôi cho cô đi chưa?"
Cô đứng sững lại vài giây, sau đó quay người lại nhìn ông ấy, muốn mở miệng giải thích nhưng ông ta lại lên tiếng trước:
"Thư ký giỏi nhất Luân Đôn là cô?"
"Vâng, là tôi!"
Diệp Noãn trả lời xong đảo mắt nhìn Tư Cảnh Vực, hắn hờ hững ngồi đấy như chuyện không hề liên quan đến mình. Cái tên này… không phải hắn chọc ghẹo cô thì cô đã trở về bàn làm việc từ lâu rồi, đâu đến nước bị Tư Ngụy Minh phát hiện. Mà người này thân là chủ tịch nghiêm chỉnh lại vào phòng làm việc của người khác không gõ cửa, cũng chẳng để lại tiếng động gì, cô làm sao mà trở tay kịp.
"Ban đầu vì cái danh này, tôi đã không đến xem thử năng lực làm việc của cô. Hôm nay đi thị sát công ty tôi mới tận mắt chứng kiến, thì ra thư ký giỏi nhất Luân Đôn mà mọi người đồn thổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/364562/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.