Qua sáng hôm sau, tuy rằng Diệp Noãn rất mệt mỏi vì chuyện trúng thuốc đêm qua nhưng vẫn gắng gượng buổi sáng dậy đi làm. 
Ngồi trên bàn ăn, Diệp Sở An nhìn mẹ mình ngáp dài ngáp ngắn mà buồn rầu thay. 
"Con thấy hôm nay mẹ xin nghỉ một bữa, ở nhà nghỉ ngơi tốt thì hơn. Không khéo vào trong phòng làm việc mẹ ngủ gục sẽ bị boss lớn đuổi việc mất." 
Con trai lại lên giọng khinh thường làm Diệp Noãn tức giận trừng cậu bé. Thầm mắng hai cha con này đúng là đáng ghét giống hệt nhau. Tức chết cô thật, kiếp trước cô gây ra họa gì mà gặp bọn họ vậy chứ? 
Diệp Noãn đến công ty làm việc, vào phòng Tổng giám đốc chỉ qua loa chào một tiếng cho có lệ với Tư Cảnh Vực rồi vùi đầu làm việc. 
Hắn để ý lâu lâu Diệp Noãn lại đưa tay lên xoa đầu mình, dáng vẻ dường như khá khó chịu. 
"Nhức đầu sao?" 
"Có một chút!" 
Tư Cảnh Vực nghĩ ngợi gì đó rồi lại hỏi cô: 
"Đêm qua ông ta có làm cho cô bị thương không?" 
Diệp Noãn qua loa trả lời: 
"Ngoài việc đập đầu tôi vô thành thường mấy cái thì chẳng làm gì cả." 
Cũng vì thế nên sáng ra đầu óc cô ê ẩm thế này. Thật khó chịu muốn chết. 
Tư Cảnh Vực nghĩ đến lời lẽ hôm qua của mình đối với Diệp Noãn hơi quá đáng, muốn mở miệng nói với cô gì đó nhưng lại thôi. 
Lúc này điện thoại trên bàn làm việc của Diệp Noãn vang lên. Cô nhấc máy một lúc rồi nhỏ giọng hỏi Tư Cảnh Vực. 
"Cô Cố, vị hôn thê của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/364560/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.