Bỗng nhiên Tư Cảnh Vực hỏi ý kiến Diệp Noãn, không những khiến Từ Viễn và Sở Thanh Thanh cảm thấy bất ngờ mà ngay chính cả cô cũng hơi lúng túng.
Từ Viễn hồi hộp, đưa ánh mắt rất mong chờ và tình cảm với Diệp Noãn. Tốt xấu gì thì năm xưa bọn họ cũng đã có một đoạn tình cảm, Diệp Noãn theo như hắn biết là người vô cùng trọng tình cảm, chắc chắn cô sẽ không thấy chết mà không cứu.
Hắn nào biết được, Diệp Noãn của hiện tại đã khác xa với Diệp Noãn yếu mềm ngày xưa. Thời gian đã mài dũa cho cô một tính cách mạnh mẽ hiên ngang.
"Diệp Noãn, em xem xét giúp anh nhé, chuyện năm xưa là anh có lỗi với em, anh biết sai rồi, mong em đừng chấp nhất anh, chúng ta bỏ qua chuyện cũ có được không?"
Ánh mắt Từ Viễn vô cùng chân thành, thế mà Diệp Noãn chẳng buồn đếm xỉa. Sở Thanh Thanh nhìn mà khinh thường, thầm mắng nhiếc hắn là tên tráo trở. Không phải tiền vốn của cô ta cũng đổ vào đây thì đừng nghĩ cô ta chịu để yên.
"Diệp Noãn, lúc đó anh chỉ mù quáng…"
Diệp Noãn buồn bực ngắt ngang lời của hắn ta. Nếu cô cứ im lặng mãi thì tên Từ Viễn này cứ lải nhải miết làm cô rất bực mình.
"Chuyện năm xưa tôi chẳng còn nhớ gì hết. Tôi chỉ biết hiện tại mình là thư ký của MR, đang chú tâm xem xét rất nghiêm túc, mong anh đừng làm phiền đến tôi. Nếu tôi xem xét sai sót thì người bất lợi không phải là tôi mà là các người."
"Được được, em cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/364556/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.