"Mẹ ơi! Bãi biển này rộng quá! Không khí cũng rất tốt nữa!" 
Diệp Noãn đan đôi bàn tay của mình trong lồng bàn tay to lớn của người đàn ông, ánh mắt xinh đẹp của cô mang đậm ý cười. 
"Chúng ta đi mấy cái biển ở Hawaii rồi, lần nào con cũng nói câu này!" 
"Nếu đã thích năm sau ba lại đưa con đến đây du lịch!" 
Câu nói của Tư Cảnh Vực thoát ra rất tùy hứng như rằng hắn là một người rất nhàn rỗi không bận bịu việc gì. Hắn cúi người thân mật nói thì thầm vào tai Diệp Noãn: 
"Có lạnh không?" 
Cô khẽ nhỏ giọng: 
"Có một chút!" 
Hắn liền kéo cô lại không để cô đi tiếp, cởi áo khoác của mình khoác lên người cô. 
Diệp Sở An đã đi một khoảng cách khá xa, chợt cậu bé thấy có gì đó không đúng nền liền dừng chân quay đầu lại, thấy cảnh tượng nồng thắm của cha mẹ mình trước chốn thanh thiên bạch nhật. Cậu bất giác cạn lời. 
Cưới nhau cũng đã được hai tháng rồi mà ngày nào họ cũng dính lấy nhau như vậy, thật khiến cậu bé vừa ngưỡng mộ, lại ganh tị. 
Cậu nhóc có thầm thích một cô bé học dưới cậu mấy lớp, tính ra là bằng tuổi nhau, bởi vì cậu học hành thông minh hơn bạn bè cùng trang lứa nên nhảy mấy lớp liền. 
Cô bé đó rất mũm mĩm dễ thương, lại có chút ngốc nghếch. Cậu nhóc vừa nhìn đã bị cô bé đó hút mất hồn. Thế là một ngày Diệp Sở An bắt chuyện với cô bé đó, ngày nào cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/1871662/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.