"Aiya, thằng nhóc này! Con làm mẹ giật mình đó!"
"Mẹ làm điều gì mờ ám hay sao mà trông sắc mặt của mẹ tái nhợt vậy?"
Ngữ khí của Diệp Sở An vang lên giống như nói trúng tim đen của người nào đó. Diệp Noãn có tật giật mình, ngay lập tức đứng thẳng người, liếc ngang ngó dọc để phân tán tính tò mò của Diệp Sở An.
Diệp Sở An nhìn hành động của mẹ mình, chỉ biết lắc đầu thở dài ngao ngán. Thằng bé thừa biết cô đang nghĩ nó chỉ là một đứa trẻ ngốc không hiểu chuyện. Nhưng cậu chỉ cần nhìn phản ứng gay gắt của cô cũng đã đoán ra một phần nào của câu chuyện.
Diệp Doãn dường như cảm nhận được ánh mắt thăm dò đang dán lên người mình, cô có chút chột dạ, song vẫn giữ vững phong thái bình tĩnh hiên ngang bước đến bên giường.
"Con không phải ở đó mà tra hỏi mẹ. Mẹ mới là người hỏi con mới đúng. Đêm hôm không ngủ mà chạy sang bên phòng của mẹ làm gì?"
Hai tay cô khoanh trước ngực, nét mặt nghiêm nghị, gằn giọng nói với thằng bé.
"Còn không mau về phòng ngủ?"
Diệp Sở An đâu chịu nghe lời, thằng bé nằm lì ở trên giường cô, hai mắt nhắm nghiền lại, hai tay cùng với hai chân dang rộng ra chiếm gần hết diện tích.
"Con không đi đâu hết! Muốn ngủ cùng mẹ!"
"Là ai mới lên năm đã đòi ngủ riêng, bây giờ giở chứng lại đòi ngủ cùng mẹ?"
Diệp Sở An nằm sấp, hai tay chống trên cằm, khuôn mặt non nớt ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/1871644/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.