Diệp Noãn khẽ gọi người đàn ông, nhưng hắn không hề phản ứng lại, càng khiến cho cô rơi vào tình thế bí bách. 
Rời khỏi căn phòng này, Diệp Noãn đi đến phòng tắm, hai tay luống cuống rút chiếc khăn mặt từ trên kệ xuống, nhúng vào bồn nước lạnh, vắt bớt nước đi rồi mang ra đắp lên vầng trán nóng ran của người đàn ông. 
Một cảm giác mát lạnh truyền đến, Tư Cảnh Vực khẽ thở hắt một hơi, cánh môi mỏng nhợt nhạt khẽ mấp máy, ấn đường nheo lại. 
Diệp Noãn tìm trong túi xách của mình xem có còn liều thuốc hạ sốt phòng bị sẵn nào hay không. 
"Đâu rồi..." 
Không hiểu vì sao sau khi biết Tư Cảnh Vực đổ bệnh, trong lòng Diệp Noãn lại dấy lên cảm giác lo lắng vô cùng, mặc dù ngoài mặt vẫn lạnh lùng từ chối tình cảm mà hắn dành cho mình nhưng ẩn sâu trong nội tâm cô lại cảm thấy vô cùng khó chịu. 
Nhìn người đàn ông hôn mê nằm trên giường, Diệp Noãn cắn đầu lưỡi sám hối, giá như lúc đó cô chịu xuống gặp hắn nói một câu thì kết quả đã không xảy ra chuyện như hiện tại rồi. Cô ngang bướng, thế là hắn cũng ngang ngược nốt, kết quả làm hại mình ra nông nổi này. 
Diệp Noãn tìm thấy vỉ thuốc hạ sốt, cô vội vàng bẻ lấy hai viên, rót một ly nước đầy sau đó mang đến cho Tư Cảnh Vực. 
Khổ nỗi người đàn ông hiện tại không có một chút sức lực nào để tỉnh táo ngồi dậy uống thuốc. Diệp Noãn đành để hắn gối đầu lên đùi mình, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/1871636/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.