Hừ, cũng khá mạnh miệng đó!" 
Sau khi nghe xong hết lời tận đáy lòng của cô gái, sắc mặc của ai kia càng u ám hơn. Đôi mắt phượng ngước lên nhìn đăm chiêu lấy Diệp Noãn, ngữ điệu thoát ra khỏi cuống họng thoạt nghe rất bình thường nhưng ẩn sâu bên trong lại là giông to gió lớn. 
Hắn rời khỏi ghế ngồi, đôi thân thon dài thẳng tắp được lớp quần tây trang che đậy sải bước rộng tiến lại gần Diệp Noãn. 
Cô đưa mắt nhìn biểu cảm của người đàn ông, biết hắn ta chẳng có ý gì tốt đẹp, bản thân mình cũng không nên đứng đây quá lâu. 
"Tư tổng, nếu không còn việc gì nữa tôi xin phép về chỗ làm việc của mình." 
Nói xong, Diệp Noãn nhấc gót xoay lưng rời đi, bỏ lại người đàn ông ở phía sau mình. Nhưng cô chưa kịp đi quá ba bước chân thì một lực rất lớn đè nặng lên người mình, hai cánh tay rắn chắc gắt gao ôm chặt lấy thắt lưng của Diệp Noãn, hơi thở nóng rực phà vào da thịt. 
Tư Cảnh Vực lúc này không thèm để ý đến khái niệm liêm sỉ là gì, không nói cũng chả rằng trực tiếp cúi xuống đặt nụ hôn lên ót của cô, khiến toàn thân cô không kịp phản ứng lại, rùng mình một cái, cả người co rúm để né tránh. 
"Diệp Noãn, em không... thể cho tôi một cơ hội sao.." 
Giọng nói của người đàn ông dịu dàng hơn trước, anh ta lúc này chẳng khác gì một đứa trẻ lên ba làm nũng. Tư Cảnh Vực gục mặt vào hõm vai của Diệp Noãn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-phuc-hac-baba-mau-theo-duoi-me/1871632/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.