"Em"
Tiêu Nhã liên tục ở khóc nức nở, nói không ra tiếng.
Lúc này có tiếng bước chân, hình như là người đàn ông rời đi.
Nhưng đến lúc bước chân người đàn ông sắp đến gần trước cửa thì phía sau chợt truyền tới tiếng bước chân dồn dập của Tiêu Nhã, cô bước nhanh chạy đến bên cạnh người đàn ông, bắt đầu thấp giọng kêu, "Đừng đi! Cầu xin anh! Em sợ, em rất sợ, coi như anh không lo lắng cho em nhưng xin anh hãy vì đứa bé..."
Bốp ——!
Một tiếng tát tay thanh thúy truyền qua máy tính!
Hai phía đồng thời yên lặng.
Mà Tiểu Ngư bên này trực tiếp đỏ mắt vì tức giận, phẫn nộ vỗ bàn, "Đàn ông cặn bã——!"
Thấu thiếu gia nghe được giọng nói của cô, lông mày nhướng lên, hơi có chút bất ngờ. Bởi vì anh không nghĩ tới, Nhan tiểu thư luôn luôn không tim không phổi nhưng lần này nghe đến nhập tâm như vậy.
"Viễn... A ——!" Tiêu Nhã kêu tên của người đàn ông, muốn nói cái gì đó nhưng lại đột nhiên thét một tiếng chói tai, giãy giụa, "Anh... Anh muốn làm gì... Buông em ra..."
"Cô uy hiếp tôi?"
Giọng người đàn ông chất vấn, cực kỳ lạnh lẽo, "Loại phụ nữ dơ dáy bẩn thỉu như cô, cũng dám dùng đứa bé trong bụng uy hiếp tôi sao?"
"Dơ dáy bẩn thiểu... em ở trong lòng anh... thì ra chỉ là loại phụ nữ dơ bẩn ..."
"Cô nên hiểu, tôi không thích cô! Tiêu Nhã! Thứ tôi ghét nhất chính là loại phụ nữ hám danh lợi, thấy tiền là sáng mắt như cô!"
"Hám danh lợi, thấy tiền là sáng mắt..." Giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173879/chuong-162-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.