Trong màn hình, Tiêu Nhã theo sau đám người đi ra, liền một mình vội vàng đi tới cầu thang đi xuống, ra ngoài khách sạn.
Lại qua chừng mười phút, Tiêu Nhã lại vội vàng quay lại, sau khi cúi đầu tiến vào thang máy, đi lên lầu bốn vào căn phòng trong góc.
Dù bên trong khách sạn được giám sát nghiêm mật, nhưng bên trong phòng tuyệt đối không cho phép có hành động xâm phạm riêng tư nào, chuyện này Tiểu Ngư rất rõ ràng, nên lúc nhìn thấy Tiêu Nhã đi vào phòng thì cô có chút thất vọng.
"Hình như trước chiều hôm qua Tiêu Nhã đã đến đây, nơi này lại giống như chỉ có thể lấy được video camera giám sát từ sau mười hai giờ buổi trưa hôm đó..."
Tiểu Ngư nhíu mày lại, quay đầu hướng thiếu gia, "Tiếp theo làm thế nào, bằng không chúng ta nghĩ cách đi tìm giám đốc giám sát trước đây? Mặc dù loại biện pháp này cũng không thể biết được tình huống ở trong phòng..."
Nam Cung Thấu không trả lời mà đứng dậy, đi tới vách tường thủy tinh trong suốt bên trong phòng tắm, đứng ở giữa nhìn lên phía trên, bất động.
Tiểu Ngư không hiểu cũng vội vàng đi theo, đứng ở bên cạnh anh, theo ánh mắt anh nhìn khắp nơi, rất chân chó hỏi: "Đại nhân, có phát hiện gì à?"
Thiếu gia nhìn cô một cái không trả lời, anh móc ra từ trong ngực một vật màu đen hình bán nguyệt lớn bằng móng tay, hướng lên vị trí vừa nhìn, sau đó anh giơ tay lên ném chính xác món đồ màu đen kia vào trong lỗ thông gió ở vách phòng tắm——
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173875/chuong-160-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.