Nói ra thì chậm nhưng hành động thì rất nhanh, lúc ánh mắt Tiêu Nhã sắp nhìn sang, Tiểu Ngư giật mình một cái, sãi bước như hỏa tiển xông thẳng vào góc thang máy, từ chính diện ôm eo Nam Cung Thấu một cái, chôn mặt mình trên ngực anh, kéo áo khoác âu phục của anh ra đắp lên nửa người mình. . .
Hành động này cũng không tính là lớn nhưng đủ để gây sự chú ý của mấy người trong thang máy, trong đó bao gồm cả Tiêu Nhã.
Lúc Tiểu Ngư đang suy nghĩ nên nói gì đó để hóa giải nghi ngờ của mọi người thì cô nghe thấy Thấu thiếu gia với hai tay đang đút vào trong túi quần dài cười khẽ trên đỉnh đầu cô, sau đó giọng nói mập mờ vô hạn vang lên: "Em đừng gấp..."
Tôi... ... ... ... %¥%#@@¥! (tự động giản lượt)
Mọi người ghé mắt, tất cả đều dùng con mắt quái dị nhìn bóng lưng Nhan tiểu thư một cái, sau đó ngẩng đầu liếc nhìn gương mặt tuấn tú của Thấu thiếu gia đang bày ra vẻ mặt giận dỗi thị họ liền rối rít bày tỏ vẻ mặt đã hiểu, sau đó xoay mặt lại.
Mặc dù đã giải quyết được nguy cơ nhưng Nhan tiểu thư đang ôm eo Thấu thiếu gia lại tức giận đến mức cả người phát run, cắn răng nghiến lợi dùng giọng nói chỉ có hai người có thể nghe được cảnh cáo, "Không cho phép anh nói nữa."
Thấu thiếu gia khẽ hừ một tiếng, coi là trả lời.
Nhưng Nhan tiểu thư cảm giác được cái hừ này lại tràn đầy tự hào, vì vậy cô liền giận dữ giơ tay lên bóp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173871/chuong-158-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.