Tiểu Ngư cúi đầu nhìn một cái mới phát hiện lúc mình không chú ý thì hai tay đã bị Thấu thiếu gia dùng còng khóa lại, móc vào cái vòng thép ở phía trước chỗ ngồi, chế trụ cô mới vừa đột nhiên dũng mãnh...
Cô khôi phục ý thức, dở khóc dở cười ———
Tình huống này không đúng nha.
Trước kia mỗi khi cô rơi vào dạng tức giận này thì cô luôn có được một sức mạnh kỳ lạ, sau khi cô tỉnh hồn lại thì cô luôn là người thắng... Còn lần này, chẳng qua là cô đổi vị trí bị giam cầm, bản chất kết quả căn bản là không đổi sao?
"Ra loại này chiêu thức này", Nam Cung Thấu hỏi một câu không lạnh không nhạt, "Muốn gϊếŧ tôi sao?"
"Không có! Chẳng qua là thời gian trước tôi ở trong ti vi thấy được người ta dạy cách thức phòng thân này, vô tình liền học. Vừa rồi bị Nam Cung tiên sinh bóp đau nên mới theo bản năng ra tay phản kháng! Nội tâm tôi vô cùng trong sạch, tôi chính là ăn gan hùm mật gấu cũng không dám có bất kỳ ý niệm nào làm tổn hại đến Nam Cung tiên sinh, Nam Cung tiên sinh, thật đó, thật đó, anh phải tin tưởng tôi! Nhất định phải tin tưởng tôi..."
Cô trả lời rất nhanh, dường như không có dừng lại, hơn nữa còn thuận lợi giải thích động tác kỳ lạ mới vừa rồi của mình một cách hợp lý và mạch lạc, trên mặt là một bộ dáng chân chó xuất phát tự nội tâm mà nói ra.
Bởi vì Nhan Tiểu Ngư biết cô đã chủ động tấn công trúng lửa giận của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173862/chuong-155-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.