"Đây là chuyện cơ mật của cảnh sát, không tiện tiết lộ", Tiểu Ngư tiếp tục theo lời nói Thấu thiếu gia phân phó, "Đây cũng không phải là chuyện chúng ta cần quan tâm nữa không phải sao, đi thôi, Duy An, chúng ta về nhà thôi."
Tiểu Ngư đứng lên, đưa tay về phía Duy An ———
Nhan Duy An vẫn ngồi ở trước bàn không nhúc nhích, môi mỏng khẽ nhếch nhìn Nhan Tiểu Ngư, thần sắc có chút mờ mịt và run rẩy, trong tròng mắt cũng tích tụ nghi ngờ sâu đậm.
"Thế nào?" Nhan Tiểu Ngư hơi nghiêng người, "Có thể về nhà rồi, Duy An, em còn đứng ngây ngốc ở đó làm gì?"
Đôi môi khô khốc của Nhan Duy An khẽ động, cuối cùng cũng không nói gì, đứng dậy vòng qua trước bàn đi theo Nhan Tiểu Ngư, đi tới trước cửa phòng tiếp khách ———
Trong phòng giám sát vào lúc này đang vô cùng rối loạn.
Ba viên cảnh sát xông về phía trước ngăn Thấu thiếu gia lại đều bị Hôi Miêu khống chế.
Giang Phàm bất ngờ bị cướp đi điện thoại vô tuyến, khi nhìn thấy Nhan Duy An đứng dậy đi theo Tiểu Ngư ra cửa thì không khỏi giận dữ, lật bàn gào thét về phía Nam Cung Thấu: "Tự tiện xông vào phòng giám sát đã là vượt quá quyền hạn rồi, bây giờ các người còn dám đánh cảnh sát, tự tiện thả người tình nghi ra ngoài? Tôi phải lấy tội danh làm trở ngại cảnh sát thi hành công vụ để bắt các người!"
"Giang đội trưởng, cơm có thể ăn lung tung nhưng đừng nói lời bậy bạ", Giọng nói Bạch Miêu đích vang lên trước cửa phòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173855/chuong-153-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.