Bởi vì hàng năn Hạ Lãng đeo thanh khí, cho nên coi như luôn luôn chính xác, coi như thỉnh thoảng có chút lệch, cũng sẽ không lệch đến mười mấy milimet, hiện tại, vậy mà bị người tên Haineko nhìn ra khác thường, hơn nữa vẻn vẹn vài giây, lập tức có thể quan sát ra phong cách thiết kế là Đường gia gì đó...
Được rồi, Hạ Lãng bội phục hai vợ chồng kim bài luật sư này, bởi vì ánh mắt vô cùng tốt! Điều tra viên của Liên Bang Quốc Tế cũng không thể quan sát được tin tức như vậy a!
Hạ Lãng Lãng cảm giác mình bị nhìn thấu, không thể làm gì khác hơn là ho một tiếng, lúng túng cười, “Điều tra hôm nay, tôi muốn chăm sóc cá nhỏ, làm phiền hai người rồi.”
Bạch Miêu ừ một tiếng, không nói gì.
Cá nhỉ nghe được hai chữ điều tra, vội vàng lấy Bản Bút Kí ra, muốn đưa cho hai vị kim bài luật sư đầu mối Thấu thiếu gia nhắc nhở hôm qua.
“Trong xe có tạp chí và trò chơi có thể dùng để xiết thời gian, lộ trình hôn nay của chúng ta xa hơn so với hôm qua”, Haineko nổ máy xe, thấp giọng nói, “ Hôm nay đi Ngô thị.”
Chắc chắn, vị Haineko hẳn có suy nghĩ cùng với Thấu thiếu gia không mưu mà hợp!
“Tài liệu nội bộ công ty Ngô thị, sửa lại tối hôm qua rồi.” Bạch Miêu ngáp, “Anh ngủ Miêu nhi, đến nơi gọi anh.”
Một lần nữa, hôm qua bọn họ chắc chắn đã quyết định tốt phương hướng điều tra hôm nay rồi! Nhưng vì sao lúc rời đi không nói cho cô, hại cô suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173817/chuong-135-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.