Lúc Nam Cung Thấu tức giận, lời nói cực kì ngắn gọn, càng ngắn gọn bao nhiêu sự tức giận càng dã man bấy nhiêu, ít nhất từ trước tới nay sự tức giận của anh cũng chưa thực sự bùng phát , dĩ nhiên là vì không ai có lá gan làm chuyện khiến Nam Cung Thấu tức giận ,cũng chỉ có những chuyện liên quan tới gia đình mới khiến tâm trạng anh chở nên biến hóa.
Nhưng mà bây giờ, hiện tại người phụ nữ này lại đang châm ngòi nổ trong bể thuốc nổ Nam CUng Thấu, được.....hay cho Nhan Tiểu Ngư.
Nam Cung Thấu im lặng một cách đáng sợ, chậm rãi bước đến bên giường, một tay nâng cằm Nhan Tiểu Ngư lên, ánh mắt thâm trầm nhìn trực diện vào mắt cô không hề một chút che dấu sự lạnh lẽo trong đáy mắt.
Nhan Tiểu Ngư cằm bị nắm có chút đau, ánh mắt có chút sợ hãi nhìn vào đôi mắt thâm trầm kia, biết mình đã phạm vào đại tội khó sống rồi, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức rụt lại, ánh mắt đáng thương cầu xin tha thứ “ Tôi....Tôi sai rồi...Anh bỏ qua cho tôi . . . . . Tôi không thích Lưu Bảo Cường, một chút cũng không thích....Lúc nãy tôi mơ thấy ai cũng không biết nữa......thật đó....Lưu Bảo Cường là ai tôi không biết. . . . . .”
“Thích ai?” Nam Cung Thấu chậm rãi phun ra từng chữ.
“ Đương nhiên thích anh....” Nhan Tiểu Ngư hơi khựng lại có chút suy nghĩ nhưng bây giờ mạng sống là quan trọng nhất, sĩ diện là gì? có ăn được không? tất nhiên là không rồi “dĩ nhiên....người tôi thích là NAm CUng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173813/chuong-133-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.