Nhan Tiểu Ngư ngạc nhiên nhìn điện thoại màu đen giống y hệt chiếc điện thoại của chú An trong tay mình, vội nói: “ Vậy chiếc điện thoại này là của ai?”
Không phải chứ, xin đừng nha, ngàn vạn lần mong là không phải nha....
“Là của thiếu gia ” chú An nói cười đáp, “Hai ngày nay mới vừa sáng chế ra điện thoại di động mới do Tiểu thư nhà Nam Cung sáng chế ra có đánh số riêng, cấu tạo, chức năng và hình dáng đều giống như nhau nếu không nhìn kĩ sẽ không phân biệt được, thiếu gia trước khi đi cũng mới bắt đầu đổi điện thoại này ....”
“tiểu thư nhà NAm Cung?” Nhan Tiểu Ngư như mất hồn hỏi lại chú An.
“là em gái của thiếu gia” , chú An cười hiền hòa “ Toàn bộ nhà Nam Cung đều coi như bảo bối, thiếu gia rất thương vô bé.”
A ——! Tiêu rồi....tiêu rồi.......toi cái mạng cô rồi....
Nhan Tiểu Ngư nghe được như sét đánh ngang tai lập tức tê liệt toàn thân ngã xuống ghế , trong đầu lởn vởn ‘ em gái thiếu gia, là bảo bối nhà Nam Cung.....nhưng mà những lời chị nói lúc nãy em sẽ chuyển đến cho anh trai....’ cứ lởn vởn trong đầu cô.
Vẻ mặt Nhan Tiểu Ngư đau thương cảm giác như mình sắp phải rời xa trần thế rồi. Trời ạ sao cô có thể xui xẻo như thế chứ, có ai cứu tôi...mau cứu tôi....
" Mợ ba!”
Tống Tình Thiên vừa ăn hết một chén bánh pudding cam xong, ngẩng đầu lên , vẻ mặt nghi ngờ hỏi : “ Lúc nãy có người kêu cháu có cuộc sống đầy đủ, cha mẹ hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173805/chuong-129-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.