“Chỉ một vài uy hiếp đấy, con cho là mẹ sẽ để vào mắt sao? Mười ngày nửa tháng không trở về xem ông ấy làm gì được mẹ?” Tống Tiểu Tri kiêu ngạo lại khí phách: “Được rồi, không cần lo lắng cho mẹ, mẹ tự có tính toán, còn có vài việc gấp, cúp máy trước đây.”
“Ừm, chú ý an toàn.”
Thấu thiếu gia đáp đơn giản, cũng cúp điện thoại.
Sau đó, nhíu lông mày liếc nhìn người phụ nữ vẫn một mực nhìn kính xe, len lén quan sát mình, nhíu mày nhỏ giọng hỏi: “Có ai nói cho em biết, cho dù mê luyến nhìn bản thiếu gia, xe cũng sẽ không tự động chạy chưa?”
Tiểu Ngư------
Đủ tự luyến, đủ cuồng vọng, chị gái xinh đẹp nói thật đúng, tên này chính là biếи ŧɦái cấp nặng!
“Đưa tôi đến tòa nhà Nam Cung.” Thiếu gia nhìn đồng hồ, ra lệnh.: “Trong vòng mười phút, nếu không hậu quả là gì, em rõ đấy.”
Sau đó, ánh mắt rơi vào bộ ngực khéo léo của cô, trong mắt là ánh sáng lưu chuyển.
Mẹ nó! Tên cầm thú này! Khiêm tốn một chút là sẽ chết sao?
Tiểu Ngư nội tâm tức giận, nhưng vẫn không có tiền đồ điều khiển tay lái, nhe răng nhếch mặt nhìn về phía trước, tay nhỏ bé nắm tay lái oán giận chuẩn bị đạp chân ga.
Cũng không cảm giác nhất thời sơ sót, đã giẫm vào thắng ga. Bởi vì thắng gấp, thân thể mãnh liệt nghiêng tới trước, mặt phịch một tiếng, đụng phải tay lái, làm chóp mũi cô ửng hồng, cảm giác như muốn gãy luôn rồi.
Phía sau, truyền tới một tiếng cười nhẹ, nhỏ giọng nói: “Cái con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173763/chuong-109-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.