Editor: Ngạn Tịnh.
“Lão đại, 200m rồi.”
Đàn em báo cáo một tiếng, giọng điệu gấp gáp: “Thùng xăng nhiều, phạm vi
lan tỏa rộng, còn không nhanh đi, bị người Nam Cung phát hiện, sẽ không chạy kịp.”
Lý Chấn nghe vậy, mặt biến sắc, nhanh chóng nhận lấy cây đuốc đàn em đưa
tới, giương mắt nhìn Nhan Tiểu Ngư nằm trên nền đất không động đậy, mặt mày
hung ác, hừ lạnh một tiếng, ném xuống.
“Rút lui!” Gầm nhẹ một tiếng, Lý Chấn mang theo mười mấy tên đàn em mặc
áo đen, điên cuồng chạy như bay ra ngoài!
Phừng----- Khoảnh khắc cây đuốc rơi xuống kia, bùng lên ngọn lửa, lửa rất
nhanh đã bắt đầu cháy lan khắp trong ngoài.
Dây dẫn lửa nhanh chóng bị lửa cháy đến, dần dần đến gần Nhan Tiểu Ngư,
cũng đến gần những thùng xăng nguy hiểm kia----
Nhưng vào lúc này.
Trên cửa sắt căn phòng dưới đất, truyền đến tiếng phá cửa, cũng truyền đến
tiếng kêu gọi Thiếu Đương Gia của thủ hạ Nam Cung.
Đã là quá chậm.
Lúc này xông vào căn phòng kia, cho dù có ba đầu sáu tay, cũng không thể
tránh được phạm vi lan tỏa của lửa. Trừ phi... trừ phi có thể chặt đứt đầu mồi
lửa trên người Nhan Tiểu Ngư.
Nhưng chuyện này không thể nào, bởi vì Nhan Tiểu Ngư nằm đó, hai chân đều
bị buộc chặt, trên người bị tưới xăng, người đầu tiên gặp phải nguy hiểm đối mặt
với cái chết, chính là cô!
Đừng nói Nhan Tiểu Ngư chỉ là một cảnh sát bình thường, cho dù người xã
hội đen thường thấy cảnh máu tanh, gặp phải cảnh tượng như vậy, cũng sẽ hốt hoảng
luống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173748/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.