Editor: Ngạn Tịnh.
“Thiếu Đương Gia, 600 mét vuông ngoài công viên xảy ra sự cố, nhân viên
đến hiện trường đã thăm dò là do xe bị mai phục, hiện trường hư hại nặng nhiều.
Hiện tại, cũng không liên lạc được với Nhan tiểu thư!”
Một cấp dưới mặc áo đen đứng cuối cùng trong phòng họp, nhanh mà ngắn gọn
báo cáo, giọng nói cẩn thận.
Nam Cung Thấu nghe báo cáo, mặt mày bất động, không có bất kỳ vội vàng,
cũng không phân phó, cũng chẳng nói gì, chỉ là dựa vào ghế sa lông bằng da thật,
ngón tay nhẹ nhàng gõ vào tay ghế.
Một phòng an tĩnh.
Một phòng họp to như thế, tất cả mọi người đều nín thở.
Cho đến khi, tiếng chuông điện thoại công ty Nam Cung vang lên. Một nhân
viên nhấn nghe, sau khi nghe câu uy hiếp kia của đối phương, Thấu thiếu gia đột
nhiên đứng lên, mặt mày lạnh lùng hạ lệnh: “Hành động.”
Giọng nói như băng.
“Dạ! Thiếu Đương Gia!”
Tiếng vang rung trời.
Mấy trăm người mặc áo đen đã sớm chuẩn bị xong cùng đồng thanh trả lời,
nâng vũ khí lên, chỉnh tề bước xuống cao ốc nam Cung, chạy đến khu vực được chỉ
định!
@@@@@@
“Dội cho tỉnh----!”
Trong hoảng hốt, một giọng nói lành lạnh vang lên, Tiểu Ngư bỗng cảm thấy
một thùng nước lạnh dội từ trên đầu xuống. Ý lạnh đến toàn thân, làm cho cô
rùng mình một cái, giật mình, lập tức tỉnh lại từ trong hôn mê, mở ra đôi mắt ướt
nhẹp.
Bốp!
Cô còn chưa kịp thấy rõ phía trước thì đã cảm thấy đầu vai đau đớn, bị
đá một cái. Chiếc giày da màu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173745/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.