Editor: Ngạn Tịnh.
Chú An tiếp tục tốt bụng khuyên: “Nhan tiểu thư, chuyện từ chức, tôi
không làm chủ được, nếu cô thật sự không muốn làm, thì trực tiếp đi tìm thiếu
gia mở lời. Chỉ là, tôi muốn nói trước cho cô biết, trong nhà Nam Cung, luôn
luôn, cho dù anh em ruột, cũng phải tính toán rõ ràng, thiếu nợ phải trả là
chuyện thiên kinh địa nghĩa. Chỉ là, nhà Nam Cung đối đãi với mọi người, vẫn là
ưu đãi hơn những gia tộc khác. Thiếu nợ, nếu thật sự không trả được, tôi nhớ điều
kiện tốt nhất hình như là... Mười vạn một ngón tay, 30 vạn một cánh tay, 50 vạn
một chân, 100 vạn bán thân bất toại, ba trăm vạn một cái mạng, năm trăm vạn chết
không toàn thây... Đại khái chính là như vậy thôi...”
Nhan Tiểu Ngư nghe chú An kể lại thì lệ rơi đầy mặt. Chú An, chú đã nói
như vậy, cháu làm sao còn gan dám tới trước mặt tên thiếu gia kinh khủng đó đòi
từ chức nữa?”
Lúc này, phía trên cầu thang, chợt truyền tới tiếng bước chân chậm rãi.
Nghe tiếng bước chân, Nhan Tiểu Ngư nhanh chóng nhận ra là vị thiếu gia
tôn quý kia đang xuống lầu, da đầu lập tức căng lên theo thói quen, quay đầu lại
khiếp đảm liếc mắt nhìn Thấu thiếu gia, người mặc chỉnh chu, quyến rũ bắn ra bốn
phía. Rồi lại vội vã rụt đầu, trốn trong góc ghế salon, yên lặng cầu nguyện.
Không thấy mình, không thấy mình, Thấu thiếu gia không phải người, không thấy
được mình...
Thấu thiếu gia nhìn bộ dáng đà điểu của cô, không khỏi im lặng rồi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173739/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.