"Đường Táp! Anh đây là muốn tôi làm thịt anh sao, để tôi ra ngoài,
để tôi ra ngoài đi, a a a a!"
Hạ Lãng lén lút vượt ngục thất bại lần thứ một trăm hai mươi,
đang cố hết sức giãy giụa trong tay vệ sĩ, cậu tức giận gào thét về
phía Đường thiếu gia đang mặc áo khoác dài màu trắng đứng trong phòng
thí nghiệm bên kia: “Đường Táp, tôi cảnh cáo anh, anh đang có hành vi bắt cóc
hoàng tộc, phải chịu trách nhiệm với quốc gia, anh còn không thả tôi đi, cẩn
thận khơi mào vấn đề giữa hai quốc gia đó. Tôi muốn nữ vương phái binh lính
đến đập bỏ tất cả phòng thí nghiệm của anh, tôi muốn phá hủy tất cả tài liệu
thí nghiệm..."
"Lãng Lãng, cậu không mệt hay sao?"
Đường thiếu gia xỏ dép lê đi tới, xoa xoa mái tóc quăn của mình, bất
lực khuyên nhủ: “Tôi nói với cậu rồi, dưa hái xanh không ngọt, Nhan Tiểu
Ngư và cậu không có duyên, cô ấy là người mà Thạch Đầu coi trọng!"
"Tiểu Ngư là của tôi, cô ấy mới không phải của tên Thạch Đầu
thối kia! Nhà họ Đường các người và nhà Nam Cung là một đám hồ ly, thông
đồng cấu kết với nhau mưu đồ ngăn cản tình yêu đích thực của tôi và Tiểu
Ngư, không có cửa đâu! Tôi sẽ không thỏa hiệp!"
Hạ Lãng hất tay Đường Táp ra rồi quang minh lẫm liệt mà gào thét,
sau đó cậu ta đá văng vệ sĩ, tiếp tục chạy thẳng một đường trong phòng
thí nghiệm, ném không ít tài liệu và dụng cụ thí nghiệm của Đường thiếu
gia xuống đất, cậu đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173731/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.