Lúc Nhan Tiểu Ngư tắm xong đi ra thì màn đêm đã buông xuống.
Sau khi sấy khô tóc, cô mới vừa nằm lên giường thì thấy điện thoại di động sáng lên, hiện lên một dãy số quốc tế hết sức quen thuộc.
Mặc dù ở nước ngoài xa xôi, nhưng năm năm qua, lại vẫn luôn là người trông nom mình, che chở mình, quan tâm mình.
Tiểu Ngư bò qua, cầm điện thoại di động lên mở ra thì thấy là một tin nhắn hết sức ngắn gọn giống như trước.
"Qua một thời gian ngắn nữa, anh sẽ trở về thành phố D thăm em."
Tiểu Ngư thấy những lời này, mặt mũi tràn đầy vui sướng, vội vàng trả lời tin nhắn: “Được được, lần này em vẫn đến phi trường đón anh phải không? Kêu Duy An mời anh ăn cơm nhé!"
Bên kia yên lặng rất lâu rồi mới trả lời: “Tiểu Ngư, đừng nói lời như vậy, nó sẽ chỉ làm cho anh trong lòng không yên mà nhớ em nhiều hơn."
Tiểu Ngư ngẩn ra, tuy chỉ trong một cái chớp mắt, nhưng vẫn là sự thật, trên mặt nhiều thêm một chút thẹn thùng, gõ phím ra một ký hiệu ngượng ngùng, trả lời: “Em biết rồi."
********
Hôm nay thời tiết quang đãng như cũ, lúc Nhan Tiểu Ngư một mình đi ra ngoài mua nguyên liệu nấu ăn trong siêu thị thì đụng phải một người đã lâu không gặp là Giang Phàm.
"Tiểu Ngư!"
Nhan Tiểu Ngư lướt qua Giang Phàm một cái anh lập tức nhận ra, cô theo bản năng liền lui về phía sau tránh đi. Có thể vì Giang Phàm là đại đội trưởng cảnh sát hình sự, bắt phạm nhân vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173722/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.