Chương trước
Chương sau
Nam Cung Thấu cũng không di chuyển mà ngồi tại chỗ, nhìn vào gương chiếu hậu, lạnh lùng nói: “Ra ngoài."
"M* nó chứ, Nam Cung Thấu, cậu có con mắt thứ ba của Nhị Lang thần sao! Tôi nghiên cứu lâu như vậy mới tạo ra được thiết kế hoàn mỹ, lại bị cậu phát hiện nhanh đến thế!"
Theo giọng đàn ông vang lên, chỗ ngồi phía sau vang lên âm thanh nho nhỏ, sau đó ghế ngồi tự động đảo ngược lại, từ phía sau xuất hiện một người, không phải ai khác mà chính là người vừa bị nổ phòng thí nghiệm, Đường Táp tiên sinh.
"Thế này mà cũng gọi là thiết kế?" Thấu thiếu gia từ năm tám tuổi đã nghiên cứu máy bay hàng không nheo mắt một cái, nói mát: “Đường thiếu gia, anh chỉ có thể tạm thời coi là cải tiến mà thôi."
Đường Táp bị anh nói lời ác độc bèn chậc một tiếng, phân tích nói: “Tiểu Ngư này, tôi cũng đã điều tra một chút, là người dân hiền lành, an phận thủ thường, không có ghi chép xấu nào, mười bốn tuổi được một ông già trong Hồng quân nhận nuôi, cô ấy vô cùng đề phòng đối với phần tử xã hội đen là anh, dù có chịu thiệt cũng sẽ tận lực phủ sạch quan hệ..."
Đường Táp tự thuật, quan sát sắc mặt của Thấu thiếu gia, nghiêng đầu hăng hái hỏi: “Tôi nói này Thấu thiếu gia, bây giờ anh muốn làm gì Tiểu Ngư này vậy? Giết, hay là nấu?"
"Thấu thiếu gia trầm mặc một chút, chậm rãi nói: “Tạm thời, ăn."
- - - - - - - - -
Không giải thích được tại sao lại hôn người ta, đã là bi kịch.
Sau khi Nhan Tiểu Ngư trở lại nhà trọ, bi kịch thứ hai cũng lập tức đến.
Dì cho thuê nhà đã ngồi đợi cô gần ba giờ.
Vì Tiểu Ngư thiếu tiền, cho nên tiền phòng ba tháng rồi còn chưa trả, cô mặt dày kỳ kèo mãi mới được kéo dài thêm một tháng, khó khăn lắm mới tích góp đủ tiền, lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, toàn bộ tài sản đều bị Thấu thiếu gia lấy sạch, bây giờ trên người một đồng cũng không có.
"Dì ơi, dì có thể thư thả cho cháu hai ngày được không." Tiểu Ngư rơi lệ: “A, vốn dĩ cháu đã chuẩn bị xong tiền thuê nhà, không cẩn thận lại bị người ta lừa sạch mất rồi..."
"Nhan tiểu thư, đầu tháng tôi gõ cửa nhà cô, cô lại giả chết, giữa tháng tôi đến thu cô lại biến mất, bây giờ cô nói cô bị lừa gạt? Quỷ mới tin cô, cô làm cảnh sát sao có thể đi quỵt nợ chứ? A, bây giờ cảnh sát cũng làm cướp luôn hả? Hả? Căn nhà này, từ tháng trước vẫn luôn có người muốn thuêđấy, bây giờ cho thuê càng được giá cao hơn, nếu cô cứ kéo dài như vậy tôi không thể cho thuê được nữa. Cô có thể bồi thường số tiền đó cho tôi được không? Bây giờ lập tức trả tiền hoặc lập tức dọn đi cho tôi, nhanh chóng, bằng không tôi báo cảnh sát..."
Dì cho thuê nhà dõng dạc làm cho cảnh sát Nhan lệ rơi đầy mặt...
Cô làm cảnh sát cũng vô dụng quá rồi, tùy ý bị người dân uy hiếp....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.