Nợ nần đã được thanh toán, chứng cứ cũng đã có, mọi chuyện đã trở lại bình thường, tâm trạng của Nhan tiểu thư cũng tốt.
Hôm nay là chủ nhật, không cần đi làm, không có nhiệm vụ, Nhan Tiểu Ngư vẫn dậy sớm như cũ, bật ca khúc kháng chiến nghe lúc chạy bộ, sau khi về còn mua sữa đậu nành và bánh quẩy.
Cô xách theo túi bánh quẩy về tới nhà trọ thì thấy một chiếc xe Audi A8 màu đen đỗ ngay trước nhà trọ, biển số xe cô đã rất quen thuộc, là xe mới của Anh Giang, ở đầu xe, Giang Phàm vừa mới trở về từ thành phố Lâm đang đứng đó, anh cũng mặc một bộ quần áo thểthao đơn giản.
Khuôn mặt của anh thanh tú, khi cười càng rực rỡ, khi trông thấy Tiểu Ngư thì cười tươi lộ ra hai lúm đồng tiền trên má, vui vẻ vung hai tay lên: “Tiểu Ngư, chào buổi sáng!"
"Đâu còn sớm, đã bảy giờ rưỡi rồi!" Tiểu Ngư bĩu môi: “Lão đại, hôm nay đi xem mắt à, ăn mặc đẹp trai rạng ngời như thế?"
Đối với việc mỗi sáng cô kiên trì dậy lúc sáu giờ, là noi theo truyền thống của Hồng quân Trung Quốc, mấy chục năm đều như một ngày, kiên trì theo thói quen tốt, Giang Phàm đã biết điều này, cho nên không thể làm gì khác hơn là đành lắc đầu chịu thua, cười nói: “Gặp mặt cái gì, hôm nay là ngày gì, có phải em đã quên rồi không?
"Ai muốn sinh rồi hả?!"
Nhan Tiểu Ngư kinh ngạc thốt lên, lại nghĩ đến gần đây trong đơn vị không có ai mang thai đi? Lại kêu: “Ai muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-ngang-nguoc-con-muon-nguoi-cha-nay/1173667/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.