Đến ngày thứ 3 Hạ Tiếu nằm viện thì ba cô mới có thời gian đến thăm. Vừa bước vào phòng bệnh, ông Hạ đã áy náy nói:
- Xin lỗi con, lần này là do ba không cẩn thận làm liên lụy đến con rồi
Hạ Tiếu hơi thở dài nhìn gương mặt tiều tụy của ba mình, có lẽ dạo gần đây công việc của ông vô cùng bận rộn, lại thêm rắc rối từ việc cô bị bắt cóc nữa khiến ba cô vẫn chưa được nghỉ ngơi tử tế. Cô mỉm cười nói:
- Con cũng đoán ra nguyên nhân con bị bắt cóc rồi. Ba đã giải quyết ổn thỏa mọi việc chưa ạ? Việc con bị bắt làm con tin có gây ảnh hưởng gì đến công việc của ba không?
Hạ Thẩm Niên hơi bất ngờ trước sự nhanh nhạy của con gái, ông thả mình xuống chiếc ghế bên cạnh giường bệnh, hơi nới lỏng cà vạt ra một chút:
- Con yên tâm, đã xong hết rồi, giờ chỉ còn xử lý kẻ bắt cóc con thôi. Ba đoán ra được hắn là ai, nhưng lại không có chứng cứ, tên này làm việc vô cùng sạch sẽ, đường lui cũng đã chuẩn bị cẩn thận hết rồi. Nhưng mà...
Ông Hạ ngừng lại một chút, nét mặt trở nên tàn nhẫn:
- Để hắn trả giá chỉ là vấn đề thời gian thôi
Hạ Tiếu rót cho ông một cốc nước, tiếp lời:
- Là Lâm thị đúng không ạ?
Hạ Thẩm Niên nhận lấy cốc nước, hơi nhướn mày nhìn Hạ Tiếu 1 chút, xem ra ông đã đánh giá thấp đứa con gái này rồi:
- Đúng vậy
Nhận được đáp án mong muốn, Hạ Tiếu tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-chi-muon-yen-tinh-lam-phan-dien/1070739/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.