Khi Hạ Tiếu tỉnh dậy, trời đã sáng rõ. Theo bản năng, cô quay sang nhìn người bên cạnh. Tống Thần đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần, từ góc độ này, cô chỉ có thể nhìn thấy một bên sườn mặt hoàn mĩ của cậu ấy. Da cậu ấy rất trắng, đường nét khuôn mặt rõ ràng, sống mũi cao thẳng, hàng mi dài như cánh bướm đang khẽ lay động. Tống Thần thực sự rất đẹp trai, không phải kiểu đẹp có tính công kích như Hoắc Trì mà là kiểu ôn hòa, nhẹ nhàng, khiến người đối diện cảm thấy vô cùng thoải mái, yên tâm.
Tống Thần ngồi ở ngay nơi có ánh sáng mặt trời chiếu tới, cả người cậu được bao phủ bởi một vầng sáng ấm áp, khiến Hạ Tiếu cảm tưởng như cô đang ở cạnh một thiên thần sạch sẽ, thánh khiết không dính chút bụi trần. Hạ Tiếu cứ như vậy nhìn chằm chằm cậu ấy đến xuất thần. Như cảm nhận được tầm mắt nóng rực của Hạ Tiếu, Tống Thần mở mắt nghiêng đầu mỉm cười nhìn cô:
- Chào buổi sáng
Hạ Tiếu ngây ngẩn nhìn nụ cười xinh đẹp ấy, một lúc sau cô mới tìm lại được giọng nói của mình:
- Cậu đẹp trai thật đấy!
Tống Thần sửng sốt, sau đó khuôn mặt cậu ấy hơi đỏ lên một chút, vành mắt cong cong như mảnh trăng non:
- Cậu cũng rất xinh đẹp!
Lúc này Hạ Tiếu mới ý thức được mình vừa buột miệng nói gì. Cô âm thầm phỉ nhổ chính mình mê trai, ngoài mặt vẫn bình tĩnh cười hì hì:
- Cảm ơn cậu nha
Tống Thần khẽ cười:
- Tớ chỉ nói sự thật thôi
Hạ Tiếu im
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-bao-chi-muon-yen-tinh-lam-phan-dien/1070736/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.