An Diệc Diệp không nhận ra giọng điệu của anh có chút không thích hợp.
"Anh Mai đến thăm em, nên em đã mượn điện thoại di động của anh ấy."
An Diệc Diệp vừa dứt lời, Khúc Chấn Sơ chợt bất ngờ mở miệng.
"Trả lại cho anh ta."
"Tại sao?"
An Diệc Diệp không hiểu: "Khó khăn lắm em mới tìm được điện thoại có thể gọi điện cho anh..."
"Trả lại anh ta." Giọng điệu Khúc Chấn Sơ càng kiên quyết hơn.
An Diệc Diệp nhíu mày, không rõ tại sao mình liên hệ Khúc Chấn Sơ mà anh lại tức giận.
"Vâng, em biết rồi."
Cô nói một tiếng, rồi cúp điện thoại, trả lại cho Mai Ấn Cầm.
"Chuyện gì thế?"
An Diệc Diệp lắc đầu: "Không có việc gì, không cần gọi nữa."
Mai Ấn Cầm nhìn thoáng qua nét mặt của cô, hiểu ý nhận lại điện thoại.
"Hai ngày nữa, anh phải xuất ngoại một chuyến, anh đã mua hai vé máy bay..."
Nói xong, anh ta đặt vé máy bay lên bàn.
"Nếu em muốn xuất ngoại giải sầu, bất cứ lúc nào anh cũng có thể đi cùng em."
An Diệc Diệp cúi đầu nhìn vé máy bay trên bàn.
"Anh Mai, em không muốn đi."
Bởi vì Khúc Chấn Sơ, cho nên không muốn đi.
Mai Ấn Cầm cười khổ một cái, anh ta đã sớm đoán được sẽ nhận được câu trả lời như vậy, nhưng vẫn không khỏi thốt ra:
"Anh biết, nhưng mà em cũng không hiểu rõ Khúc Chấn Sơ lắm. Lần này, vì chuyện này mà anh ta tổn thương em, vậy lần sau có thể càng gây ra nguy hại lớn hơn với em."
An Diệc Diệp lắc đầu.
"Tại sao mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-anh-lam-sao-khong-yeu-em/1002175/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.