Cả đêm triền miên. Trên giường lớn đã không còn thân ảnh Cung Lăng, chỉ có mỗi Hạ An nằm lỳ ở trên giường bày ra bộ dạng bị người khác chà đạp mấy trăm lần.
Xương sống, thắt lưng của Hạ An đau đớn không đứng dậy được, đành phải mắng mắng ngoài miệng: ” Cung Lăng chết tiệt, lưu manh, đê tiện, vô sỉ, khốn kiếp.”
Lúc này, ở trong phòng tắm Cung Lăng đã rửa mặt xong, vừa đi ra đã nghe thấy Hạ An đang mắng anh, anh cười xấu xa thong thả bước đến trước mặt Hạ An cúi thấp người nói: “Sao? Lại muốn bị anh đè nữa hả?”
Mặt Hạ An đỏ lên, không biết nói gì cả. Dúi đầu vào gối, Cung Lăng lại cười vô cùng vui vẻ, Hạ An cầm gối ném qua, Cung Lăng nhanh nhẹn bắt lấy, tùy tiện vứt ra bên ngoài.
“Ai da.” Một kêu mềm mại vang lên ở cửa, Hạ An cùng Cung Lăng đồng thời nhìn ra, thì thấy là Dương Du bị gối đầu nện trúng.
Dương Du ôm gối đầu, đáng thương nói: “Cung Lăng ca ca sao lại dùng gối đánh em?”
“A, ha ha, anh ấy, anh ấy đang chơi đùa với em.” Hạ An nhanh chóng giải thích.
“Như vậy a, em cũng thích chơi với Cung Lăng ca ca nha.” Dương Du nở nụ cười, đôi môi cười rộ lên tựa như vầng trăng khuyết.
“Hử?” Ánh mắt Dương Du lại bị hấp dẫn bởi một thứ khác, vì chăn chỉ tùy tiện che được nửa người dưới của Hạ An, cho nên dấu hôn ở nửa người trên hoàn toàn bại lộ trong không khí, Dương Du chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-an/1910123/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.