Tới lúc hoàng hôn, Cung Lăng mới đứng lên, kéo tay Hạ An nói: “Không còn sớm, chúng ta về thôi.”
“Ừ” Hạ An gật gật đầu.
Trở lại nhà gỗ, bụng Hạ An thầm thì kêu lên, cậu rất lúng túng nhìn bụng của mình, Cung Lăng trêu ghẹo nói: “Đói bụng?”
“Đói bụng.” Hạ An quắt quắt miệng, lúc nãy ở chỗ vui chơi lại không có cảm giác gì cả.
“Ha ha, chờ một lát, anh đi làm.” Nói xong liền đi vào bếp. Từ khi hai người ở cùng nhau, Cung Lăng quả thực rất sủng nịch Hạ An, Hạ An cảm thấy bản thân siêu hạnh phúc.
Trong chốc lát, Cung Lăng đã bưng một chén thức ăn nóng hôi hổi đặt trước mặt Hạ An, trong không khí tản ra mùi mì sợi. Hạ An dùng sức hít một cái nói: “Thơm quá! Nhất định là ăn rất ngon.” Nói xong liền bắt đầu ăn, Cung Lăng chỉ ngồi bên cạnh nhìn thấy Hạ An ăn mì “Sao chỉ có một chén, anh không đói bụng sao?”
“Mình em ăn là được rồi.” Cung Lăng xoa xoa đầu cậu nói.
“Không được không được.” Nói xong dùng đũa gắp một sợi mì thật dài bỏ lên muỗng, đỏ mặt đưa tới trước mặt Cung Lăng, nói: “Anh cũng ăn đi.”
Cung Lăng cười cười, kỳ thật anh thật sự không đói bụng, nhưng vẫn mở to miệng mà nuốt vào.
Nhìn thấy Cung Lăng ăn, Hạ An thật cao hứng, lấy thêm một ngụm đưa đến trước mặt anh, có điều Cung Lăng lại đẩy muỗng thức ăn lại trước mặt cậu nói: “Em ăn.” Hạ An hiểu ý chậm rãi bỏ vào miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-an/1910099/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.