Qua năm mới là tiết Nguyên Tiêu, Vương thẩm niệm tình nhà Tô Phàm hai đại nam nhân mang theo một đứa nhỏ không dễ dàng gì, liền chạy sang giúp đỡ đun một nồi viên. Bánh đậu nhân táo, cắn một cái miệng đầy vị ngọt. Li Lạc nhất quán kén chọn cũng ăn đến miệng khen không ngớt.
“Bánh trôi, bánh trôi, cũng là hình ảnh toàn gia vây quanh vòng tròn.” Vương thẩm nói.
Tô Phàm nhìn Li Lạc lại nhìn Quản Nhi, hương vị của nhân táo tràn vào trong lòng.
Bánh trôi rơi xuống bụng liền vào xuân, khí trời ấm lại, học đường cũng mở khóa học.
Nhưng vào lúc này, bảng vàng trong kinh một đường dán đến cái tiểu trấn xa xôi ấy.
Đầu danh Trạng Nguyên khoa thi lần này, Nhan Tử Khanh.
Trạng Nguyên lang bút son ngự điểm, đại tài tử tướng mạo song toàn, trong một đêm truyền khắp Tái Bắc, Giang Nam.
Nhan Tử Khan, Nhan Trạng Nguyên, Nhan đại nhân, một thiên tấu chương thiên tử đánh lên, đứng đầu triều đình để chúng thần ca ngợi. Ngay tại chỗ gật đầu danh còn chưa đủ, Hoàng đế lại phá lệ tự tay châm ba chén ngự tửu đưa đến bên thân. Người chưa trở về trong phủ, một phong thánh chỉ sáng ngời đã liền theo đến.
Nhan Trạng Nguyên văn thao võ lược, có tài kinh thế, phong Ngũ phẩm Lễ bộ Thị lang, cùng ngày nhận chức.
Ban thưởng hạ quan một tòa dinh thự, hoàng kim, trân bảo vô số.
Hoàng tử đến làm quen kết bạn, Tể tướng tự mình tới cửa tiếp kiến, gác cổng thu biết bao nhiêu thiệp mời tiệc rượu, trước cửa xếp ít nhiều lễ vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-an-ki/122075/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.