Dương Thiền hạ phàm.
Hứa Tiên hào hứng hạ phàm xem thử Dương Thiền đầu thai thế nào.
"Ai da, đáng yêu quá, bụ bẫm dễ thương ghê." Hứa Tiên nhìn Tiểu Dương Thiền vừa được một tuổi, cười hì hì rồi nói.
"Thế sao?" Bạch Tố Trinh khẽ nheo mắt, lạnh lùng nói: "Huynh chưa từng thấy cô ta đáng yêu chỗ nào."
Hứa Tiên cười cười, nhìn Bạch Tố Trinh. Đương nhiên cô quá hiểu cá tính của Bạch Tố Trinh.
Bạch Tố Trinh bị cô nhìn đến nỗi thấy hơi chột dạ.
"Tiểu Bạch, rốt cuộc huynh đi tìm Ti Mệnh Tinh Quân làm cái gì?" Hứa Tiên dán sát vào Bạch Tố Trinh, hà hơi vào tai y.
"Không có." Bạch Tố Trinh thoáng rung động nhưng ý chí vẫn hết sức kiên định, phủ nhận.
"Thật không?" Hứa Tiên nhướng mày, như cười như không mà nhìn y.
Bạch Tố Trinh quay đầu sang ngắm nghía đám mây bên cạnh, giống như ngắm thêm chút nữa thì có thể làm ra một đóa hoa.
Dương Thiền đầu thai vào một nhà cũng giàu có, sung túc. Cha họ Dương, là một tú tài, mẹ cũng là con nhà gia giáo. Tên của Dương Thiền cũng không thay đổi, do Dương tú tài đặt. Cha của Dương Thiền không vì cô bé là con gái mà khinh khi, ngược lại còn coi Dương Thiền như bảo bối, cả ngày cứ bồng bế trên tay. Một gia đình bình thường nhưng hạnh phúc như thế, lẽ ra cuộc đời Dương Thiền sẽ không có trắc trở gì mới phải. Nhưng vấn đề là ở đứa trẻ tầm tuổi nhà hàng xóm.
Nhà hàng xóm là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bao-an-cai-dau-nguoi-y/2086218/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.