Kể từ ngày gặp nhau, đây là lần đầu tiên hai người sánh vai cùng đixuống dưới nhà. Cho dù họ không quá thân mật, không nắm tay, giữa haingười vẫn để một khoảng trống nhưng hai người lớn ngồi trong phòng khách dưới lầu dường như đều nhận ra quan hệ giữa bọn họ đã có thay đổi.Khổng Lập Thanh nhạy cảm phát hiện ánh mắt A Thần nhìn mình có vẻ nheolại, còn dì Thanh cũng nhìn cô cười, nụ cười trìu mến hơn bình thườngmấy lần.
Khổng Lập Thanh và Chu Diệp Chương xuống tới lầu đúng lúc dì Thanhdắt tay Khổng Vạn Tường đi ra ngoài. Khổng Vạn Tường nhìn thấy mẹ nhưngvẫn yên lặng đứng bên dì Thanh, vẫy vẫy bàn tay nhỏ hướng về phía cô:“Mẹ, con đi học đây, bye bue.”
Khổng Lập Thanh cũng quay về phía cậu bé, cười thật tươi: “Bye bye.”Xem chừng Vạn Tường thích ứng với cuộc sống và con người ở đây rấtnhanh, cô cũng thấy yên tâm hơn nhiều.
Ăn sáng xong ba người lớn cùng rời khỏi nhà, dưới lầu quả nhiên đã có sẵn một chiếc xe đợi Khổng Lập Thanh, chính là chiếc BMW màu đen bọn họ cùng ngồi đi mua sắm hôm đó. Chu Diệp Chương từ lúc ra khỏi nhà mặt mũi lại có phần lạnh lùng như cũ, mở cửa xe giúp Khổng Lập Thanh, đợi côngồi vào xong mới cúi xuống nói với cô một câu: “Đi đường chú ý cẩnthận.” Sau đó đóng cửa xe lại và đi về phía chiếc Cadillac.
Ngồi ở ghế sau nhìn quang cảnh đường phố vụt qua trước mắt, nhiều năm sau Khổng Lập Thanh vẫn nhớ rõ tâm trạng mình lúc ấy. Đó là loại cảmgiác trong hoảng hốt có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-xe-dinh-menh/10886/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.