Giọng điệu không quá khách khí, khuôn mặt nghiêm trang, toàn thân Chu Diệp Chương toát ra một loại hàn khí áp chế những ai đến gần. Hạ ChíThần quay lại đối mặt với Chu Diệp Chương. Có lẽ người đàn ông đó mangphong thái quý tộc, có lẽ người đàn ông đó hàn khí quá mạnh nên đã khiến người vốn cũng quý tộc và cao ngạo như Hạ Chí Thần cũng bất giác phảilùi về sau một bước. Khổng Lập Thanh càng không dám đối mặt với haingười này. Cô dắt xe đạp sang một bên đợi cửa thang máy mở ra. 
Dương Diêu Khả, hàng xóm của Khổng Lập Thanh, bước đến bấm thang máy, cô gái có khuôn mặt trang điểm tinh tế ấy nghiêng nghiêng tai lắng nghe tiếng cửa thang máy mở ra, đưa tay giữ thang máy đợi hai người phía sau đi vào. 
Dương Diêu Khả lúc đi qua còn quay lại cười với Khổng Lập Thanh, nụcười rất thân thiện. Khổng Lập Thanh cũng máy móc nhếch môi cười đáp, nụ cười cứng đờ. 
Cuối cùng chỉ còn lại người đàn ông tên Chu Diệp Chương, Khổng LậpThanh thấy anh tiến lại bên mình, đôi mắt luôn nhìn thẳng về phía trước, thấy anh vào thang máy, Khổng Lập Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm. Lạibỗng thấy anh dừng lại, nhìn thẳng vào cô còn đang đứng ở cửa, đột nhiên nói một câu khiến cô chẳng biết phải hiểu thế nào: “Cô còn không vào?” 
Tôi với anh chung một đường chắc? Đấy là suy nghĩ duy nhất của Khổng Lập Thanh, cô nhìn anh, mặt cứng đờ không biểu cảm. 
Biểu hiện của hai người trong thang máy cũng rất lạ, đồng thời nhìnvề phía Chu Diệp Chương, sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-xe-dinh-menh/10876/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.