Cuối cùng cũng kịp ~~~~ Tận Thế vui vẻ, mọi người ) *just kidding*
WARN: Chương này vừa dài vừa khó hiểu, mình đã cố gắng hết sức, nhưng có khi cả một đoạn ngắn ngủn đều có đầy chú thích thì các bạn cũng thông cảm dùm mình nha TT^TT
Mấy chỗ mình chú thích mà để nguyên văn là mình không chắc, nếu có bạn nào biết thì cứ nói với mình để mình sửa hen X”(, cả lỗi chính tả nữa *tội lỗi quá*
Xin chân chọng cúm ơn Anh Gồ và Chị YuYan đã giúp đỡ iêm thiệt nhiều ;____________;
Từ phòng tắm bước ra, phát hiện Giang Nhược Thủy đã thật sự đi khỏi rồi, Cố Thiện có chút thất vọng, nhưng hắn cũng biết mình không nên hy vọng nhiều. Nhưng mà, nếu Nhược Thủy không ở đây, vậy hắn có ở lại thêm một lúc nữa, cũng không ai biết, không ai trách đâu nhỉ? Với suy nghĩ có chút vô lại như thế, Cố Thiện vừa rề rà mặc quần áo vào, vừa đi qua đi lại trong căn phòng không lớn của Giang Nhược Thủy tìm kiếm, giống hệt một con mèo.
Thật ra cũng không trách hắn được, tuy bảo hắn đã là “khách quen” ở đây, nhưng hồi trước đến tâm trạng đều rất hồi hộp, hoặc vừa vào ngồi được một lát đã phải đi, chưa từng có cơ hội nhìn ngắm nơi này thậy kĩ.
Phòng tuy nhỏ nhưng hết sức ngăn nắp, đại khái cũng là do đồ đạc này nọ khá ít. Bên ngoài có cái ban công nho nhỏ, cả chiếc ghế mây con con, chắc là vào những khi trời đẹp, cậu sẽ ngồi ở đây, vừa phơi nắng vừa đọc sách.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-tao/1837200/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.