9h30 phút tối!
Châu Duật Thần sau khi xử lý công việc trong thư phòng xong thì quay trở về phòng mình, mở cửa bước vào, nhìn thấy Nghi Mạch đang ngồi trên bàn tay cầm bút tay chống đầu ánh mắt mông lung đang suy nghĩ gì đó, tiến bước lại gần lên tiếng hỏi..
" Em đang suy nghĩ gì mà đăm chiêu thế? "
Hạ Nghi Mạch sực hồi tỉnh, ngẩn đầu nhìn anh, nở một nụ cười có lệ rồi đáp lại
" Anh làm xong công việc rồi à? Em đang suy nghĩ chút việc liên quan tới việc học ở lớp ấy mà, anh không phải lo em có thể tự mình giải quyết được! "
Anh cúi người dòm sát mặt cô, bốn mắt ngưng động nhìn nhau qua mấy giây anh liền khẽ cười, nhân lúc cô không để ý mà chụt lên môi cô một cái, Hạ Nghi Mạch chỉ có thể bất lực cười ngây ngô, một âm thanh dễ thương phát ra như tiếng nấc cục trong vẻ mặt cô lúc này trông đáng yêu cực.
" Cái anh này ~ "
" Ngốc à, em chưa tắm đúng không? Lo học bài nên quên? "
" A, quên em quên bén mất bây giờ anh nói mới nhận ra mình chưa tắm, thôi em vô tắm liền đây "
" Ừhm, đi đi "
" Dạ ! "
Cô mở tủ lấy một bộ đồ ngủ đùi đơn giản ra thêm một chiếc khăn, tính ra đồ trong tủ này do anh sắp xếp hết, anh dành với cô đấy không cho cô làm gì cả cứ muốn một mình làm, bây giờ chợt nhớ ra, nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-sua-mem-tren-dau-tay-cau-nho/2645121/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.