" Anh giận em à? "
Kiều Hạnh nhìn vẻ mặt không vui của Tuấn Kha mà lên tiếng hỏi, bàn tay nắm lấy áo anh mà kéo nhẹ muốn anh để ý tới mình.
Từ lúc bệnh viện về đây anh không nói gì cả, cứ im lặng dìu cô đi, im lặng đưa cho cô ly nước trái cây còn mua cho cô đồ ăn vặt mà cô thích ăn nữa.
Kiều Kiều không biết làm thế nào thật sự nét mặt lúc anh tức giận rất dọa trái tim nhỏ bé của cô, cô lại là người vụng về không biết làm sao cho anh hết giận, cô loay cánh tay anh hạ giọng xuống nhỏ nhẹ gọi tên anh.
" Anh Tuấn Kha, anh nhìn em đi tại sao lại không nói chuyện với em? Nếu em có làm gì sai khiến anh giận thì em xin lỗi, Tuấn Kha anh à anh không thích em nữa ư? Vậy mà hôm qua ai nói thích em yêu em muốn kết hôn, đều là lừa gạt cả! "
" Hưhm! Anh không quan tâm em thì thôi em về trọ đây nhá "
Nguyễn Kiều Hạnh đứng dậy rời đi, cô xem xem anh còn không chịu quan tâm mình nữa đi, chú già nhà anh thật là tâm trạng nắng mưa thất thường.
" Em dám đi ! "
Anh đứng dậy nắm lấy cổ tay cô, trầm giọng nói, Kiều Hạnh tính cách mạnh mẽ không chịu thua cái khí thế lạnh lẽo áp đảo này của anh. Cô trừng mắt lườm anh một cái, rồi chuyển tay thoát ra ôm lấy eo anh, dựa dẫm vào ngực anh cố dỗ ngọt anh.
" Em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-sua-mem-tren-dau-tay-cau-nho/2645103/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.