" Dương...Tuấn....Kha..."
Anh cắn nên nụ hoa rồi cất giọng dụ dỗ cô:
" Bảo bối gọi anh là gì hửhm? "
" Gọi là gì....a..." Kiều Hạnh khó nhọc cất giọng nói.
Anh hôn lên gò má mềm mại, dịu dàng như rót mật vào tai cô: " Phải gọi là chồng biết không! "
Dương Tuấn Kha đáng ghét đến giờ này còn kiếm chuyện trêu chọc cô, chồng cái gì chứ...chỉ mới bên nhau một tháng thôi mà...a....
Cô muốn rớt nước mắt, nức nở mà vùi mặt vào cổ anh như thỏ nhỏ rồi cất giọng :
" Ư....chồng....anh....bỏ tay...ra đi....có được không? "
" Ngoan quá vợ à, anh sẽ rút tay ra theo ý em"
Anh nói là sẽ rút ra chứ không nói là sẽ rút liền bây giờ đâu, ngón tay dài ở bên trong chọc khoáy thâm nhập vừa nóng vừa thô.
Kiều Hạnh cắn môi khoái cảm tăng lên theo từng động tác ngón tay của anh. Thanh âm kiều mị từ miệng cất lên, anh tiếp tục tiến sâu vào ngón tay hư đốn mà trêu đùa bên trong cô gương mặt qua ánh sáng từ vầng trăng chiếu vào hiện lên vẻ đẹp trai đến mức rung động.
Kiều Hạnh bị mê hoặc dần dần thả lỏng cơ thể, Dương Tuấn Kha hài lòng cúi xuống hôn lên gương mặt mỏng manh của bé con.
Không biết đã trôi qua bao nhiêu phút anh mới rút ngón tay ra khỏi vùng địa cấm non nớt cần được bảo vệ ấy.
Đôi mắt anh dừng lại một chỗ, chăm chú nhìn nơi vùng địa cấm ấy, nhìn chăm chăm không chút ngại ngùng nào. Bị anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-sua-mem-tren-dau-tay-cau-nho/2645082/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.