Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!
***
24.
Trên đường quay về viện phúc lợi, chị A Xuân nằm gối đầu trên đùi tôi nghỉ ngơi, viện trưởng lái xe, một vệ sĩ của ông chủ Trương ngồi ở ghế lái phụ, sau khi hộ tống chúng tôi quay về viện phúc lợi, vệ sĩ này mới có thể ra về.
Tôi khẽ hỏi chị A Xuân: "Chị A Xuân, người đàn ông hôm nay ngồi bên cạnh em luôn giả vờ uống rượu ấy, chị có biết anh ấy tên gì không?"
Chị A Xuân đã rất mệt, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của tôi: "Ý em là Tống Mạt? Anh ta ấy à, em đừng có dây vào, anh ta không giống với mấy kẻ kia đâu, đó là người mà đến cả ông chủ Trương cũng phải nịnh nọt. Anh ta không có hứng thú với loại đồ chơi như chúng ta."
Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ xe, lời của chị A Xuân lặp đi lặp lại bên tai tôi.
Trong mắt ông chủ Trương, chúng tôi chẳng qua cũng chỉ là thứ đồ chơi cho đàn ông mà thôi.
Bởi vì một người đàn ông không động vào tôi, không khinh thường tôi, bố thí cho tôi chút xíu lòng tốt, tôi đã ghi nhớ trong lòng nốt ruồi màu đen trên mu bàn tay anh, ghi nhớ chiếc áo khoác của anh ấm áp đến thế nào.
Hảo cảm của tôi rẻ bèo như thế đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-su-kem/3477409/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.