Kể từ sau khi nhậm chức người phát ngôn của bộ ngoại giao, ngoại trừ việc phải tổ chức họp báo với phóng viên ra thì thời gian còn lại của Lận Thần xem như nhàn rỗi. Sáng anh ở nhà ăn sáng với Sa Khinh Vũ xong đạp xe đi làm, buổi trưa tuy không về nhà ăn nhưng sẽ gọi điện dặn dò cô không ăn mấy đồ không dinh dưỡng như mì gói. Đến chiều, Sa Khinh Vũ đạp xe đến cơ quan anh đón anh tan làm, rồi hai người cùng nhau vòng qua khu công viên cây xanh gần đó chạy khoảng một tiếng. Kết thúc buổi chạy, cả hai đến siêu thị mua đồ ăn cho bữa tối rồi cùng nhau về nhà nấu cơm. Thi thoảng cơ quan có buổi đánh cầu lông, Lận Thần sẽ đưa Sa Khinh Vũ theo. Cuối tuần rảnh rỗi, có thể bọn họ sẽ đi bơi hoặc đến quán trà của Hi Vi thưởng trà đọc sách. 
Ngày tháng trôi qua bình yên, nhoáng cái đã trôi qua nửa tháng. 
Hôm đó vừa hay là cuối tuần, Sa Khinh Vũ nhận được điện thoại của Liễu Khê đúng lúc vừa ăn sáng xong, Lận Thần thì đang rửa bát trong bếp. 
“Khinh Vũ…” Liễu Khê ở đầu kia điện thoại hưng phấn thét chói tai: “Váy cưới của cậu vận chuyển qua đường hàng không đến nơi rồi.” 
Tuy Sa Khinh Vũ nói không muốn lăn lộn chuẩn bị đám cưới nhưng váy cưới là ước mơ mà bất cứ cô gái nào cũng ao ước. Nghe Liễu Khê thét chói tai, lòng cô cũng khấp khởi mong chờ: “Đến rồi? Nhanh vậy?” 
“Đúng thế! Không dễ dàng gì mới về được đến đây. Bọn họ không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-rang/1736663/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.