Edit: Cải Xanh
Lận Thần kéo cửa phòng ra cẩn thận nhìn xung quanh một lượt, anh vừa cầm laptop vào đã thấy bộ dáng có tật giật mình của Sa Khinh Vũ.
Cô vẫy vẫy tay: “Hey, anh Thần.”
“Thu dọn đi, chuẩn bị ra ngoài.” Anh nói.
“Ra ngoài? Đi đâu ạ?”
Anh đặt laptop xuống bàn, mở chai nước lọc uống một hớp, lúc nói chuyện giọng cũng trong hơn: “Đi ăn tối.”
Sau khi lái xe ra khỏi Phạn Duyệt, Sa Khinh Vũ mới phát hiện: “Chúng ta… đi ăn tối xa lắm ạ?”
Anh thản nhiên trả lời: “Ừ, hơi xa.”
Đó là một quán ăn Quảng Đông, trang trí rất đơn giản và tươi mát. Vừa vào cửa đã ngửi thấy mùi thơm của món vịt hầm bát bảo. Sa Khinh Vũ liếm môi như mèo con tham ăn, quan sát màu sắc thức ăn trên bàn xung quanh, thầm nghĩ lúc nữa sẽ ăn món gì.
Nhân viên phục vụ dẫn hai người lên tầng hai, mở cửa phòng riêng. Giờ Sa Khinh Vũ mới biết bữa cơm không chỉ có hai người bọn họ.
“Phóng viên Sa, lại gặp rồi.” Kỷ Đức nho nhã gật đầu với cô.
Sa Khinh Vũ không xấu hổ khi Kỷ Đức nói thẳng, mỉm cười: “Đúng thế, lại gặp rồi.”
Quan hệ của Lận Thần và Kỷ Đức khá tốt. Anh chỉ gật đầu nhẹ coi như chào hỏi rồi ngồi xuống, tự rót trà, thuận tiện rót cho Sa Khinh Vũ một chén: “Đây là trà la hán quả, em uống nhiều một chút, buổi trưa nằm ngoài ban công gió, uống để tránh viêm họng.”
Lúc anh dặn dò rất kiên trì, giọng nói thả chậm, dường như để cô nghe rõ ràng từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-rang/162234/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.