Thư Đồng uống thuốc mê giống như một kẻ say rượu, tâm trí ngây thơ, nghe nói trong quần có đồ chơi bèn hạ thấp người, vui vẻ sờ mó quần lót của Đường Hân.
Khóa kéo của túi quần được kéo ra, lộ ra quần lót phồng lên.
Thư Đồng giống như con nít, ngón tay chọc chọc vào côn th*t của anh: "Đây là cái gì?"
Đường Hân rít lên, tận hưởng cảm giác mềm mại của lòng bàn tay cô, cảm giác muốn bùng nổ vậy, hơn nữa đối phương lại là người trong lòng mình từ lâu.
"Đó là cây côn th*t, có thể ăn." Đường Hân cảm thấy mình thật sự xấu xa, chịu không nổi muốn ăn cô.
Thư Đồng thật sự rất đói bụng, bàn tay chui vào quần lót, lấy ra côn th*t thô dài tản ra khí nóng, ngửi được mùi hormone nam tính.
Thư Đồng khẽ nhăn mũi lại: "Gạt người, đây không phải là đồ ăn."
Đường Hân tiếp tục dụ dỗ: "Dùng miệng ngậm chặt nó, nó sẽ phun ra đồ ăn.”
Thư Đồng thành công bị lừa gạt, vươn ra đầu lưỡi, liếm liếm quy đầu to tròn, hương vị mặn mặn, cô không muốn tiếp tục: "Không ngon."
Đường Hân vô cùng sảng khoái, nhìn khuôn mặt cô nhỏ nhắn say khướt, hai gò má đỏ ửng, đôi mắt cô đẫm nước vô cùng đáng thương đáng yêu, ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô: "Vậy anh sẽ ăn em."
"Ăn em? Ưm..." Thư Đồng bị Đường Hân đè ngã xuống giường, cởi từng nút áo, da thịt trắng noãn lộ ra ở trong không khí, không hề che giấu.
Lần đầu tiên Đường Hân nhìn thấy cơ thể con gái, giống như mở ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-quy-nho-nhan-duong/906654/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.