Bầu không khí vô cùng xấu hổ đến nỗi ánh mắt ba mẹ nhà họ Thư như những chiếc đèn pha đồng loạt quét đến Đường Hân.
Nhìn thấy biểu cảm phức tạp trên khuôn mặt của họ, chắc chắn đã nhìn thấy Đường Hân hôn cô.
Thư Đồng chảy mồ hôi, lần này tiêu rồi.
Người bình tĩnh nhất là Đường Hân.
Anh nâng cằm đón nhận ánh mắt của bọn họ, sự kiêu ngạo và lạnh lùng tự nhiên, một bộ dạng không thể xâm phạm.
Muôi xào trong tay ba Thư run rẩy, Thư Đồng sợ ông sẽ bất ngờ cho Đường Hân một cái vào đầu.
Ngay lúc mà Thư Đồng nghĩ rằng mình sẽ lên tiếng trước.
Đường Hân bỗng nhiên mở miệng, lộ ra lúm đồng tiền nhỏ, nét mặt rạng rỡ: "Xin chào cô chú, cháu là bạn trai của con gái cô chú - Đường Hân."
Ba Thư sững người, như thể bị nụ cười rạng ngời thu hút, đặt muôi xào xuống: "A, xin chào xin chào, cháu ăn cơm tối chưa, màu vào ăn cùng nhà chú.”
Đường Hân bình tĩnh trả lời: "Dạ."
Thư Đồng hoàn toàn suy sụp, kịch bản khác với sự tưởng tượng của mình, có thể bọn họ cho rằng Đường Hân vừa đến. May mắn là Đường Hân không gọi ba mẹ cô là ba mẹ vợ.
Khi các món ăn được đặt trên bàn, ba mẹ Thư một bên bới cơm, một bên đánh giá Đường Hân đối diện, không khí khó xử lại nổi lên.
Ba Thư ho khan một tiếng: "Tên cháu là Đường Hân đúng không, đang làm việc hay vẫn đang đi học?"
Đường Hân gắp chân gà vào trong bát của Thư Đồng, thoáng quay đầu cười nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-quy-nho-nhan-duong/245550/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.