Thư Đồng như bị khảm vào trong ngực, hai tay áp vào ngực nóng bỏng, sau ót bị lòng bàn tay anh giữ lại.
Nụ hôn của Đường Hân thô lỗ và liều lĩnh, đôi môi dán lên, đẩy ra môi đỏ mọng của cô.
Thư Đồng ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt say lòng người, răng môi đột nhiên bị xâm chiếm, đầu lưỡi chạm vào những nơi mềm mại. Tim bỗng nhiên đập mạnh, đó là lưỡi anh đi vào.
Nếm được hương vị chất lỏng rất ngọt từ đầu lưỡi anh, thuộc về thiếu niên không nhiễm chút bụi nào.
Nhận thấy cô hơi căng thẳng, Đường Hân bắt đầu chậm lại, tập trung mà dịu dàng, đầu lưỡi liếm láp mỗi một chỗ trong miệng cô, cuốn lấy đầu lưỡi nóng của cô.
"Ừm..." Cô bị hôn đến hít thở không thông, Thư Đồng khẽ ngân nga mềm mại uyển chuyển, khiến dưới bụng Đường Hân nóng lên.
Đường Hân kết thúc nụ hôn này, đôi mắt nhuốm đầy dục vọng chăm chú nhìn cô, đôi môi trái tim của cô vẫn còn đọng nước, nở cười tinh nghịch: "Xin lỗi, anh không nhịn được."
“Cạch”, cánh cửa bị anh đóng lại sau lưng, cô ngửi thấy mùi nguy hiểm nhưng sự kích thích khiến nhịp tim cô tăng lên, không hề có ý chống cự.
Trong phòng không có ánh sáng, chỉ có tiếng hít thở nặng nề của anh giống như có một từ trường mạnh mẽ, hấp dẫn cô không tự chủ được muốn tiếp cận.
Một nụ hôn dịu dàng rơi xuống trán của cô, ngọt ngào di chuyển xuống chóp mũi tròn đến đôi môi mọng nước sưng lên vì nụ hôn rồi đến chiếc cổ trắng mịn và thanh tú.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-quy-nho-nhan-duong/245542/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.