❝Bánh ngọt Amoxicillin.
— Viên Amoxicillin thứ mười: "Tôi chỉ cần gặp anh là được."
;;;
Lý Gia Thành cảm tưởng, Quan Cạnh phát điên rồi.
Đầu tiên vô cớ đấu 1V1, khiến cậu thua thảm hại; sau đó trận 3V3, Quan Cạnh như tiêm máu gà, chạy nhanh hơn, ẩn nấp linh hoạt hơn, rê bóng tinh xảo hơn, thậm chí ném rổ cũng phải đứng ngay vạch ba điểm cách xa hai mét, và điều không thể chấp nhận nhất chính là cậu ta vẫn ném vào (!). Nếu cứ duy trì trạng thái này đến suốt trận, Lý Gia Thành có lẽ sẽ nghĩ, "Ờ. Thằng khứa này bị kích thích, muốn tìm cách xả ra". Nhưng vấn đề ở đây, kể từ khi Phó Tam Sinh vào sân, Quan Cạnh như biến thành Máy Chuyền Bóng, hoặc là chuyền cho Phó Tam Sinh, hoặc là giật bóng từ người khác chuyền đến Phó Tam Sinh.
Quan Cạnh ơi là Quan Cạnh, cậu mở to mắt nhìn cho rõ hộ tôi! Anh Tam của cậu không cùng đội với cậu! Mắt chó hợp kim titan của cậu bị tôi và Phùng Nghị làm mù rồi ư?!
Phó Tam Sinh rõ ràng cũng thấy bất ổn. Anh chủ động hô tạm dừng, gọi Quan Cạnh sang một bên nói gì đấy. Quan Cạnh mải nhìn anh chằm chằm, vừa cười bẽn lẽn vừa gật đầu, trông ngoan phải biết.
Lý Gia Thành nheo mắt, Quan Cạnh hôm nay cứ là lạ.
Nếu cú sốc trước việc mình thích đàn ông chưa qua, thì mức độ thất thần đáng lẽ phải giảm mạnh mới đúng? Nhưng vì sao từ khi Phó Tam Sinh đến, cậu ta trước thì hệt như con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-quy-amoxicillin/2658416/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.