Mười một giờ năm phút tàu đến Du Thành, Quan Cạnh không về ký túc xá mà xách hành lý đến thẳng Xuân Hi Viên.
Phó Tam Sinh không ở nhà, có lẽ cửa hàng vừa mới hoạt động nên lu bu nhiều việc, trưa anh cũng chẳng về. Quan Cạnh mở chiếc balo căng phồng, lấy quần áo treo gọn trong tủ phòng ngủ chính trước khi đặt quả bóng rổ quý giá xuống tầng dưới. Nhìn thoáng qua căn phòng lần cuối, cậu cười tít mắt ra ngoài.
Em gái part-time hôm nay nghỉ phép, làm Trình Tuệ bận tối mày tối mặt. Vừa thấy Quan Cạnh đi vào, cô đã chỉ tay về phía sau, ý bảo Phó Tam Sinh đang đứng bếp, rồi tiếp tục phần việc của mình – gói bánh kem và bỏ nến, dao nhựa, nĩa nhựa vào hộp cho khách.
"Anh Tam! Em về rồi đây!"
Khi nghe thấy tiếng reo của Quan Cạnh, cũng là lúc Phó Tam Sinh đang ray bột cacao lên đế bánh trong khay nướng. Đôi tay thoăn thoắt, mắt nhìn chăm chú, nhưng Phó Tam Sinh vẫn không nén nổi ý cười: "Mới vừa lên à?"
"Vâng." Quan Cạnh suýt thì nhào tới ôm anh vào lòng. Cậu cố nhịn, ngoan ngoãn đứng sang một bên nhìn anh ray bột. "Chiều nay em về trường thu dọn đồ đạc, nhân tiện ăn bữa cơm với ba đứa bạn cùng phòng. Anh đi chung với em nhé?"
Phó Tam Sinh không trả lời, thay vào đó tăng tốc hoàn thành công đoạn phủ bột cacao cuối cùng. Đặt khay vào lò nướng đã được làm nóng, anh bảo: "Liên hoan riêng cho bạn bè ký túc xá của em nhỉ? Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-quy-amoxicillin/2658328/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.