Ánh sáng buổi sớm sáng choang cả căn phòng, Thiên Ân muốn ngủ cũng chả được. Anh dậy vươn vai vài cái ra ban công ngắm phố phường, mấy em teen khoe chân dài trắng hếu cứ lượn qua lượn lại như khiêu khích, vãi teen thời buổi này. Vào tắm một phát cho tinh thần sảng khoái rồi đi uống coffee, lau người xong đang cầm cái quần lót chuẩn bị mặc vào thì smartphone reo lên làm anh chửi thầm: “ĐKM, ai gọi đúng lúc thế nhỉ?”
Nhìn thấy số phone lạ nên anh cũng chả hứng thú gì lắm: "Alo."
Đầu dây bên kia vang lên tiếng con gái: "Chào anh, anh dậy chưa?"
Ân: "Uh, rồi, ai vậy?"
Cô gái: "Em là người hôm bữa đi uống cà phê quên mang theo tiền đó, nhớ không?"
Ân: "Ah, chào chị, em nhớ rồi."
Cô gái: "Hi, sáng nay anh rảnh không? Em mời anh đi coffee."
Ân: "Uh, anh rảnh, cũng đang định đi uống cà phê đây. Vậy mình đi."
Cô gái: "Ừ, anh vào quán coffee hôm bữa mình gặp nghen."
Ân: "Ok."
"Tưởng đâu sáng nay phải đi coffee một mình thì người đẹp gọi." Ân thầm nghĩ, anh hí hửng mặc quần áo vô rồi khởi hành. Đang đi thì anh mới nhớ là quên mất cái quán coffee hôm bữa nằm ở đâu rồi, bữa anh đi ngang qua vô luôn chứ không để ý, đầu anh vẫn còn đù sau cuộc nhậu hôm qua, cuối cùng anh cũng nhớ ra nó nằm ở đâu. Vừa đến nơi thì Ân thấy người đẹp đã tới rồi.
Ân tiến tới chỗ bàn người đẹp đang đợi và cất tiếng chào: "Chào chị. Chị tới lâu chưa?"
Cô gái mỉm cười đáp lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-ngot-minh-anh-huong/379350/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.