Hai người đùa đủ rồi, Lục Ngô lôi kéo Tiêu Lăng ngồi xuống mép giường, vẻ mặt nghiêm túc muốn nói chuyện gì đó với cậu.
“Bố em nói gì với anh?”
“…”
Tiêu Lăng cầm tay của cô, tay của con gái vừa nhỏ vừa mềm, ấm áp, chỉ là đầu ngón tay có hơi lạnh.
“Hỏi anh về dự định sau này.” Cậu nói.
“… Anh trả lời như thế nào?” Lục Ngô nói xong mới cảm thấy hỏi như vậy không đúng lắm: “Anh nghĩ thế nào về chuyện sau này, nói cho em có được không?”
Cậu không vội đáp, mà hỏi: “Còn em?”
Lục Ngô sững sờ, nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cậu, đầu lông mày không khỏi hơi nhíu lại, suy nghĩ một chút, nói: “Em không thi nghiên cứu sinh, muốn trực tiếp đi làm. Thực tập cũng vậy.”
“Công ty thì sao?”
“Vẫn đang xem xét, đã có một số công ty trong dự định.”
Tiêu Lăng không trả lời, cân nhắc một chút, bỗng nhiên nói: “Dữu Thịnh thì sao?”
“?”
“Xem xét Dữu Thịnh một chút đi.” Trong mắt của cậu mang theo ý cười.
Dữu Thịnh… Lục Ngô tìm kiếm thông tin về công ty này trong đầu, cô sàng lọc rất nhiều công ty mà có lẽ mình có hi vọng đánh cược một lần, tập đoàn Dữu Thịnh là tập đoàn cô đã loại từ rất sớm.
Lý do rất đơn giản, hy vọng chen chân vào khó hơn các công ty khác.
“Không được đâu… Em cảm thấy yêu cầu này cao quá.” Lục Ngô nhíu mày, bây giờ nhớ đến tên của chủ tịch Dữu Thịnh thấy hơi quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-nep/2852729/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.