Ngày hôm sau.
Ánh sáng mặt trời chiếu rọi vào phòng qua khe hở rèm cửa, bên trong vẫn là một mảng mơ hồ, Hạ Diệp vươn tay chạm vào bên cạnh, anh đã rời đi, cô nhớ ra là anh phải vội về cùng đội.
Hạ Diệp bật dậy, chân tay đau nhức, chắc là do hôm qua bơi quá lâu. Trên giường còn có quần áo được gập chỉnh tề, áo phông nữ đơn giản, cùng quần đùi hoạt tiết phù hợp với mặc đi biển, không khó có thể tưởng tượng ra rằng mới sáng sớm anh đã vội vã đi mua cho cô, bên trên hình như còn có thêm món đồ gì đó.
Cô nheo mắt, cúi người với lấy, trên quần áo có đặt một chiếc điện thoại cùng một mảnh giấy ghi chú.
Trên giấy ghi chú có viết:
“Về đến nhà nhớ gọi điện cho anh.”
Hạ Diệp đáp chuyến bay vào buổi trưa, trở về nước M, thời gian hạ cánh chính xác là sáu giờ chiều tại thành phố H, trên nền trời xanh trắng, mặt trăng hình lưỡi liềm vừa mới xuất hiện.
Cô sống ở nơi phồn hoa nhất tại thành phố H, căn chung cư nằm ở trung tâm thành phố, căn hộ đủ ấm cúng dành cho một người ở, nếu rộng quá sẽ cảm thấy rất trống trải, cảm giác cô đơn có thể khiến cô nhất thời buồn tủi.
Căn phòng vẫn như trước khi cô rời đi, đây mới là nhà của cô. Hạ Diệp ngã xuống chiếc ghế sofa mềm mại, khoảng cách với anh lúc này là quá xa, cô bắt đầu nhớ anh rồi.
Không quên lời dặn dò, cô lấy điện thoại ra gọi điện, thời gian bên chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-mi-va-tinh-yeu-anh-deu-muon/1418022/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.