“Trong khi thực hiện nhiệm vụ bọn anh chỉ có thể liên lạc với đồng đội của mình bằng đường dây đặc biệt.” Thái độ của anh rất bình tĩnh không nhận ra có gì đó sai sai.
“Được.” Hạ Diệp có chút thất vọng.
“Anh sẽ về nhanh thôi, ở nhà đợi anh nhé.”
Cô muốn hỏi về bức ảnh, nhưng lại không muốn anh nghĩ mình không tin tưởng anh, vì vậy đành hỏi một cách đầy ẩn ý: “Hôm nay anh có gặp người nào đặc biệt không?”
Đôi khi chỉ là một điều đơn giản nhưng trong mặt tình cảm nó lại được phóng đại đến vô cùng, vây hãm con người vào bên trong vòng tròn của nó… Và những người nhạy cảm luôn như thế, cô chính là một ví dụ.
Thế nhưng anh lại chẳng hề suy nghĩ, liền đáp: “Không có, sao thế?”
Hạ Diệp thất vọng vô cùng, cô không biết cảm xúc hiện tại của mình là gì, ghen tuông sao? Cũng chẳng phải, anh đã nói mình không gặp người đặc biệt nào cả mà. Tò mò sao? Chắc là vậy, cô muốn từ anh biết được người phụ nữ trong ảnh kia rốt cuộc có quan hệ gì với anh.
Điều sợ hãi nhất có lẽ là khi cô nghe chính miệng anh nói hai người họ là bạn, cô thực sự ích kỷ, không muốn bất cứ người phụ nữ nào xuất hiện bên cạnh anh, trước giờ trực giác của cô luôn rất chính xác, từ tấm ảnh đó không khó để nhìn ra người phụ nữ kia có hứng thú với anh.
Sau bữa tối, Kiều Triết chịu trách nhiệm dọn dẹp bát đĩa. Hạ Diệp trở về phòng trước, cô không thể hiểu mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-mi-va-tinh-yeu-anh-deu-muon/1418005/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.