Thấy cô không nói lời nào, anh lặp lại: “Sao thế? Em khó chịu ở đâu à?”
Hạ Diệp không trả lời, chỉ cầm tay anh lướt qua má mình, rồi ngang đôi môi, cuối cùng đáp xuống khuôn ngực đang nhấp nhô phập phồng, ánh mắt vẫn bất động nhìn anh chằm chằm, đôi mắt hơi đỏ, không rõ là do nóng hay do mệt mỏi.
Kiều Triết nhất thời không biết phải làm thế nào, thu tay lại cũng không được, mà không thu cũng chẳng xong, dưới bàn tay là cảm giác mềm mại, kích thước quen thuộc.
Hạ Diệp nắm lấy tay anh lắc hai cái, cảm giác ngứa ngày lan khắp cơ thể, khiến cô không khỏi rên rỉ, mắt nhìn về hướng đũng quần anh, ý tứ rõ ràng.
Lúc này, Kiều Triết chỉ đang lo lắng không biết cô có làm sao hay không, làm gì còn tâm tư vào việc đó, đành thử hỏi: “Lên nhà làm nhé?”
Đáy mắt Hạ Diệp gợn sóng, cô chậm rãi leo lên người anh rồi ngồi xuống, tiếp đến là tìm kiếm đôi môi anh hôn lấy.
Kiều Triết thấy bộ dạng như vậy của cô, có chút muốn cười, nhưng khi nhìn đến ánh mắt mê ly lại nghiêm túc của cô, lập tức kìm không nổi, anh giữ đầu cô trước, rồi ấn “cạnh” một tiếng, bốn cửa xe khóa chặt.
Hạ Diệp vươn đầu lưỡi liếm môi anh, hôn một cách tỉ mỉ hơn bao giờ hết, như thể trong mắt cô chỉ còn lại việc làm lúc này.
Giữa môi và lưỡi là mùi rượu thoang thoảng, ngọt ngọt khiến người ta mê đắm.
Một tay Kiều Triết giữ lấy vòng eo thon thả của cô, ở đó vuốt ve lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/banh-mi-va-tinh-yeu-anh-deu-muon/1417998/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.